Cố Tiêu không biết tên này có ý nghĩa sâu xa gì, cô gật đầu, “Ngài cứ gọi đi.”
Từ thị nở một nụ cười, bà khi còn trẻ quả thật rất đẹp, nhưng mà năm tháng và bệnh tật đã mài mòn con người đi rồi, “Tiểu Tiểu.”
“Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu,” Từ thị gọi mấy tiếng liên tiếp, bà muốn hỏi Cố Tiêu xem trước đây sống có tốt không, có phải chịu khổ hay không, nhưng mà không cần hỏi thì bà cũng biết, nhất định là không tốt rồi.
Cố Tiêu mỉm cười, “Ngài đang sinh bệnh, cần phải uống thuốc và ăn cơm đều đặn, có như vậy thì cơ thể mới tốt lên được.”
Từ thị biết, bà phải dưỡng bệnh cho tốt mới được, bà còn có rất nhiều chuyện phải làm nữa, “Tiểu Tiểu nói đúng, ta sẽ cố gắng dưỡng bệnh.”
Từ thị ho hai tiếng, “Tiểu Tiểu, có phải là cô nương phải đi rồi không.”
Cố Tiêu là đến nhìn Từ thị, cô phải đi rồi, “Ngài phải uống thuốc rồi, ta ra ngoài xem thuốc đã xong chưa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play