Ngày hôm sau.
Người Thẩm gia sáng sớm đã thức dậy, rửa mặt chải đầu ăn cơm xong, liền vác nông cụ ra đồng, cơm trưa đều là do Lý thị cõng tam nha đem ra, cứ làm việc như vậy, rốt cuộc thì trước khi mặt trời xuống núi đã thu hoạch xong toàn bộ lương thực đem về nhà.
Chu thị nhìn một sân đầy lương thực, cuối cùng cũng nở nụ cười trên khuôn mặt nghiêm nghị quanh năm, “Năm nay đúng là thu được không ít.”
Trần thị thẳng eo, đứng dậy đi tìm tấm bạt, chỉ sợ buổi tối trời mưa không kịp đậy lương thực.
“Mọi người về trước đi, ta và cha các ngươi sẽ ở lại trông coi lương thực, Đại Lang cũng ở lại.” Chu thị cuối cùng cũng nhớ mong chuyện buôn bán rồi, một ngày chính là hơn hai trăm văn đấy.
Nhưng mà bà phải ở lại đây phải đi nhặt những hạt lúa mì còn sót lại ngoài đồng rơm rạ cũng phải mang hết về nhà.
Trần thị nói: “Nương, để đại oa và con trở về là được rồi, nhị oa nhị nha đã lớn như vậy rồi, ở lại đây có thể giúp người làm việc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play