Mặt Cố Tiêu lập tức nóng lên, tối hôm qua cô đau bụng, Chu thị làm sao mà biết được chứ, là Thẩm Hi Hòa nói sao?
Rất nhanh sau đó Chu thị đã nói: “Tam Lang nói bụng con đau, nói ta buổi sáng đừng gọi con, ta vừa nghĩ đã biết là chuyện gì, mệt hắn còn biết nấu nước gừng.”
Cố Tiêu xoa xoa lỗ tai. “Nương......”
“Mau đi ăn cháo đi, nếu mà còn khó chịu thì lát nữa ta sẽ muốn thêm một chén cho con, uống xong sẽ không sao nữa rồi.” Chu thị thấy sắc mặt Cố Tiêu không tốt lắm, “Con cũng đừng làm việc, lên giường nằm đi.”
Chu thị bây giờ đã có việc phải làm, trong nhà nhiều thêm mười sáu con gà con, bà phải cho chúng ăn, gạo kê trong nhà cũng không còn nhiều lắm, phải đi nhà người khác mua một ít về.
Cố Tiêu gật đầu, đi hâm nóng cháo, lại gắp thêm củ cải và dưa muối trong bình ra, cả đêm lăn lộn đến khó chịu, bụng cô trống rỗng, khi cháo nóng vào bụng thì cả người liền sảng khoái.
Bụng không đau nữa cô liền về phòng làm đèn kéo quân, làm một lúc thì nhịn không được nhớ tới lời nói của Thẩm Hi Hòa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT