Kim Hồng Nhất thật sự không muốn Phong Tư Lạc quá thân thiết với Thư Lâm tiên tôn, bèn nói với nàng: "Ngươi có giữ đồ của Thư Lâm tiên tôn không? Mau trả lại cho ngài ấy."
"Biết rồi." Phong Tư Lạc giả vờ tìm đồ trong túi trữ vật, thực tế là truyền âm cho Thư Lâm: "Tiên tôn, ngài thật quá đáng! Ta và ngài đều biết đã xảy ra chuyện gì, ta có cầm bảo vật gì của ngài đâu?"
Thư Lâm nhướng chân mày, cũng truyền âm trả lời nàng: "Không phải ngươi tung tin đồn ta đã giúp ngươi lấy được bảo vật sao?"
"Ta không có tung tin đồn, là do bọn họ suy diễn, ta chỉ không phủ nhận thôi." Phong Tư Lạc vừa truyền âm trả lời vừa lấy ra một cái túi trữ vật trống, từ từ đi về phía Thư Lâm.
"Nếu ngươi dùng ta làm bia đỡ đạn thì phải trả một chút phí." Thư Lâm cười chúm chím nhìn nàng.
Phong Tư Lạc mỉm cười nhưng trong mắt tràn đầy ai oán: "Tiên tôn, ngài thiếu mấy đồ vật này à?"
"Ta thật sự không thiếu." Thấy Thư Lâm có vẻ sắp bỏ qua chuyện cũ, khi cặp mắt nàng dần sáng lên thì hắn lại truyền âm nói: "Ta có thể không lấy bảo vật của ngươi nhưng ngươi phải trả giá cái khác."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT