Dù sao thì thầy của Hạ Khai cũng chẳng phải người tốt, vậy nên việc cậu hư hỏng một chút cũng không sao cả.
Hạ Khai nâng lòng bàn tay của Ngụy Thầm lên áp vào má mình, phớt lờ khuôn mặt phồng má vì tức giận của Từ Dương: "Thầy ơi."
Từ Dương không thể xen vào, đành quay lên lầu. Đây là một nơi cấm kỵ khác của bọn họ, giờ chỉ còn lại Hạ Khai và Alpha vừa bước vào phòng ngủ.
Cậu chậm rãi đi vòng quanh phòng, Ngụy Thầm đang tắm, cửa đóng chặt, không nhìn thấy cũng không nghe được gì.
Hạ Khai nằm úp sấp lên giường thả lỏng suy nghĩ, hương thông tin tố nhàn nhạt của Ngụy Thầm vô thức lan tỏa, hơi thở khô ráo nhưng ấm áp bao bọc lấy cậu. Chẳng bao lâu sau, cơn buồn ngủ ập đến, như thể cậu được Ngụy Thầm ôm vào lòng mà ru ngủ.
"Khai Khai."
Mơ hồ nghe thấy ai đó gọi mình, hơi thở ấm áp phả lên mặt, mí mắt run run, mở mắt ra liền thấy khuôn mặt nam tính, điển trai phóng đại trước mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play