Ánh mắt lạnh lùng ấy khiến Hạ Khai lại một lần nữa cảm thấy mất tự tin, cậu là người rất lúng túng trước Ngụy Thầm, và kể từ khi bị Ngụy Thầm đánh dấu tạm thời, cậu càng trở nên nhạy cảm nhưng không còn tự ti như trước đây nữa.
Sau ngày hôm đó, Hạ Khai vẫn tiếp tục đi chơi một thời gian, cậu sẽ không để mình say rượu nữa, chỉ đi quanh một vòng rồi đúng giờ trở về nhà, đúng lúc Ngụy Thầm cũng vừa kết thúc công việc. Cậu cứ vô tình hay cố ý, luôn bắt gặp ánh mắt của Ngụy Thầm đang dõi theo mình.
Hạ Khai dần nhận ra, bất cứ khi nào và ở đâu, Ngụy Thầm cũng luôn dõi theo hướng của cậu, cảm xúc trong ánh mắt khiến cậu vừa vui mừng lại vừa có chút sợ hãi.
Dường như hắn đã chú ý đến cậu từ lâu rồi.
Hạ Khai gần như đã ‘hủy hoại’ hết mấy đóa hoa trong vườn, ánh mắt từ hướng phòng sách chiếu đến khiến cậu cảm thấy xấu hổ và tức giận, không nói một lời liền chạy vào cổng, bước chân đầy bùn, vội vã tiến vào phòng sách.
Ngụy Thầm dường như đã đoán được cậu sẽ xông vào, Hạ Khai đọc được trong ánh mắt của đối phương sự điềm tĩnh và chiều chuộng thường thấy.
“Thầy ơi.” Hạ Khai vẫy vẫy kéo hoa cắt trong tay: “Thầy rốt cuộc có thích em không? Hay là thầy đã…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT