Ngụy Thầm khẽ cau mày, trong khi hắn cố gắng thuyết phục thì Hạ Khai lại lần đầu tiên bộc lộ sự tức giận với hắn.
Hạ Khai run rẩy: “Sao lại từ chối em, thưa thầy? Nếu thầy không giúp em, chắc chắn sẽ có những Alpha khác đồng ý cả thôi. Hay là thầy muốn xem em như một tên tội đồ, giam cầm em cả đời ở cái ngục tù này, ngay cả quyền ra bên ngoài để hít thở không khí cũng chẳng có tư cách?”
Cậu lớn tiếng chất vấn: “Thầy đang giam cầm eem đúng không? Tại sao? Tại sao vậy hả?”
Ngụy Thầm im lặng, Hạ Khai nhìn hắn, dưới đáy mắt chỉ còn sự thất vọng và chán nản: “Thầy có xem em là học trò không? Có xem em là một con người không? Hay thầy chỉ cho rằng em là một đồ vật vô tri vô giác mà người độc chiếm chỉ có mình thầy, và, em buộc phải ngoan ngoãn ở lại nơi này mãi sao hả?”
Ngụy Thầm im lặng nhìn Hạ Khai, cuối cùng mới lên tiếng: “Chỉ cần đó là điều mà em muốn.”
Giọng nói vẫn không thay đổi, cơn giận dữ nghẹn lại trong lòng Hạ Khai lập tức tan biến. Cậu gần như không đứng vững, chống đối sự gần gũi của Ngụy Thầm: “Giờ em không muốn đi ngay lập tức, em  muốn đi ngủ, khi tỉnh dậy em  sẽ đến quán bar sầm uất nhất ở đây.”
Ngụy Thầm không nói gì mà chỉ nhẹ nhàng nhượng bộ, Hạ Khai không cho hắn động vào nên Ngụy Thầm im lặng đi theo sau bảo vệ cậu lên lầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play