“Vậy rốt cuộc cậu đã gạo nấu thành cơm với anh ta chưa?” Kỷ Vãn thẳng thắn hỏi khiếkhiến sắc mặt Hạ Khai lập tức tái nhợt, đỏ bừng rồi lại im lặng không nói.
Cậu nào có mặt mũi nói với Kỷ Vãn rằng mình bị Ngụy Thầm từ chối. Một Omega chủ động yêu cầu Alpha đánh dấu mà bị từ chối gần như là chuyện không thể xảy ra. Chẳng có một Alpha nào có thể cưỡng lại được một con mồi thơm ngọt như thế, đặt biệt khi bé cừu non yếu ớt kia lại là Hạ Khai, cậu đang độ vào lúc pheromone nồng đậm nhất, dịu ngọt nhất, càng có sức quyến rũ trí mạng nhất.
Kỷ Vãn nhìn vẻ mặt của Hạ Khai cũng đoán ra được Ngụy Thầm đã không đánh dấu cậu. Hạ Khai liền chuyển chủ đề: “Anh còn thuốc không?”
Kỷ Vãn nghe vậy, ánh mắt lạnh đi: “Tôi đã nói với cậu rồi, những thứ này không nên dùng quá liều. Cậu thật sự không sợ chết sao?”
Hạ Khai lắc đầu, làn môi hơi tái nhợt: “Nhưng thầy ấykhông đánh dấu thì tôi biết phải làm sao đây?”
“Kỷ Vãn.” Hạ Khai nhìn cậu ấy, ánh mắt lúc trước vốn luôn lấp lánh sáng ngời giờ đây lại vô cùng ảm đạm: “Lúc trước anh cũng phải nhờ vào thuốc mới chống chọi được, sao đến lượt tôi lại không thể?”
Ánh mắt Kỷ Vãn trở nên lạnh giá, một lớp băng bao phủ dần dần, cuối cùng mới lên tiếng: “Chính tôi đã xin nhà họ Ngụy để được làm công việc này, nếu như Ngụy Thầm muốn bảo vệ cậu bằng bất cứ giá nào thì tôi cũng không thể để cậu gặp nguy hiểm dù chỉ là một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play