Kỷ Vãn đã từng nói cho cậu biết triệu chứng của một Omega khi rơi vào trạng thái phát tình, Hạ Khai cố gắng dùng hết sức tự cắn bản thânh một cái thật mạnh, vị máu tanh ngọt chảy ra kèm theo cả hương pheromone ngọt ngào của cậu, Hạ Khai cố gắng di chuyển yết hầu nỗ lực kiềm chế sự ghê tởm đang hiện hữu,lảo đảo mở ngăn kéo ra, lấy những ống thuốc đã được xếp gọn gàng, chỉnh tề, rồi dùng từng ống một mà không hề có một giây do dự nào.
Khi Nguỵ Thầm nghe được động tĩnh chạy vào thì đã muộn, hắn nhìn những ống thuốc rỗng nằm rải rác trên sàn nhà, trên chăn, dưới mặt đất có vài vết nước ướt đẫm, Nguỵ Thầm nhìn theo hướng vệt nước tìm kiếm Hạ Khai, hiện tại ý thức của cậu rất mơ hồ, thiếu niên ngồi cuộn tròn trong góc phòng, toàn thân không ngăn được run rẩy không ngừng.
Cả căn phòng ngủ đều kín gió, thoang thoảng hơi thở khô ráo, ấm áp của Nguỵ Thầm, nó xuất hiện trong gian phòng kín mít này như thể cọng rơm cứu mạng của Hạ Khai. Gần như ngay lúc Ngụy Thầm vừa tiếp xúc với Hạ Khai, cậu lập tức mở móng vuốt yếu ớt của mình ra, giống như một bé dã thú điên cuồng nhào về hướng bên gáy của Ngụy Thầm.
"Thầy ơi, em chết mất thôi..."
Cậu vừa đau khổ lại vừa sung sướng tìm kiếm mùi hương phát ra từ trên người Alpha: “Để em ngửi một chút, ngửi một chút thôi nha.”
.
Màn đêm khuếch đại mọi giác quan của Ngụy Thầm. Hương thơm nồng ấm, ngọt ngào quấn lấy trước mắt hắn, tựa như một miếng mồi thật ngon, thật mềm đang nằm ngay trong khoang miệng của dã thú. Vậy thì, ăn, hay không ăn đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT