Cánh hoa hồng mai rơi rụng, nhẹ nhàng đáp xuống đình hóng gió, bóng dáng của nữ tử như được tô thêm sắc xuân nhờ ánh hoa. Thục Phi khẽ che miệng cười duyên:
"Hoàng Thượng còn nói thần thiếp khó gặp. Nếu thực sự khó gặp, thì tại hậu cung này, thần thiếp mới nên nói rằng gặp được Hoàng Thượng là khó lắm thay?"
Lời này, Lục Dục chỉ khẽ cụp mắt, không đáp lại.
Tay bị nắm chặt, mọi hành động của Cố Hàm đều có chút bất tiện. Nàng chỉ có thể dùng tay còn lại nâng chén trà, tinh tế nhấp một ngụm. Ánh mắt nàng không dấu vết thoáng nhìn Chu Tần, trong lòng dâng lên một chút xấu hổ.
Thục Phi từng khiến Chu Tần suýt bị hủy dung nhan, Hoàng Thượng lại che chở Thục Phi mà không trách phạt. Dù sau đó có bồi thường, nhưng trong lòng Chu Tần hẳn vẫn không nguôi oán hận. Thế nhưng, hôm nay Hoàng Thượng lại làm như không thấy nàng, thoải mái đùa cợt cùng Thục Phi như chốn không người.
Là người nhận được sự chiếu cố đặc biệt của Hoàng Thượng, Cố Hàm không biết mình nên cảm thấy thế nào. Nàng cúi đầu, khẽ nhấp ngụm trà, sau đó đẩy đĩa điểm tâm về phía Chu Tần.
Chu Tần ngẩn người nhìn đĩa điểm tâm bị đẩy lại gần. Từ trước đến nay, cảm xúc nàng luôn bộc lộ rõ ràng, nhưng vào khoảnh khắc này, nàng lại cúi thấp đầu, giấu đi mọi suy nghĩ trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play