Dưỡng Tâm Điện được bài trí một lư hương phỉ thúy bạch ngọc, trong điện khói trắng lượn lờ, tạo nên không gian thanh tĩnh. Phía sau sáu tấm bình phong, trên chiếc giường mềm, Lục Dục thong thả cài lại đai lưng. Cố Hàm nhìn hắn không nhanh không chậm, liền không nhịn được mà đẩy đẩy hắn.
Lục Dục liếc nàng một cái: “Làm gì vậy?”
Giọng nói của Cố Hàm mềm mại, mang theo chút dư vị mị hoặc sau chuyện thân mật: “Hoàng thượng cho gọi Cửu Niệm và các nàng vào trước đi.”
Nói xong, nàng cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Lục Dục.
Lục Dục không đáp, nàng liền kéo tay áo của hắn. Động tác của hắn chậm lại, chiếc áo vẫn khoác hờ trên người. Hắn nhíu mày, bất đắc dĩ day day huyệt thái dương: “Trẫm nói, trước buông tay ra đã.”
Mặt Cố Hàm đỏ bừng, nàng cố chấp lắc đầu, nhất quyết không chịu buông. Lục Dục nhìn nàng chằm chằm một lúc, ánh mắt đầy áp lực. Khi nàng sắp chịu không nổi mà muốn thả tay, khóe môi hắn nhẹ cong lên, bất đắc dĩ cất lời: “Gọi người của Cố Tần vào đây.”
Ngoài điện, Lưu An vội vàng dừng bước. Cửu Niệm đã nghe thấy động tĩnh bên trong, từ lâu đã phái người trở về Trường Xuân Hiên lấy xiêm y của Cố Hàm. Vừa bước vào điện, nàng đã cúi đầu đỏ mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT