Việc Trường Xuân Hiên thỉnh thái y chỉ là chuyện nhỏ, nhưng không ngờ buổi trưa tin tức đã được truyền đến ngự tiền.
Lục Dục nhướng mày, ngón tay không nhanh không chậm gõ nhẹ lên mặt ngự án: “Nàng làm sao vậy?”
Lưu An vò đầu bối rối: “Nghe nói Cố mỹ nhân không có gì bất ổn, chỉ vì cảm thấy thân thể yếu ớt, nên bảo thái y kê đơn thuốc điều dưỡng.”
Lục Dục vừa nhấp một ngụm trà, nghe xong câu này suýt chút nữa bị sặc. Lưu An hoảng sợ, vội vàng đưa khăn tay. Lục Dục che miệng ho khan mấy tiếng, thái dương gân xanh giật giật, hồi lâu mới khép mắt, điều hòa lại hơi thở.
Hắn có chút xấu hổ lẫn buồn bực — Vinh Dương Hầu phủ dạy dỗ nữ nhi thế nào mà lại chất phác đến mức này? Nếu đã muốn đưa nàng vào cung, sao còn giáo dưỡng nàng thành người đơn thuần như vậy?
Một câu nói thuận miệng trong khuê phòng, nàng lại tưởng thật, thậm chí còn đi tìm thái y kê thuốc.
Đây là lần đầu tiên trong đời Lục Dục cảm nhận được sự bất lực đầy khó chịu, hơn nữa còn là tự làm tự chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play