Vừa bước ra khỏi Khôn Ninh cung, bên ngoài trời đã lất phất mưa. Đám người bị cơn mưa bất ngờ cản lại, phải quay trở vào trong để trú. Ngự Thiện Phòng vừa trải qua một phen chỉnh đốn, Khâu Bảo lâm khóc lóc kêu oan cũng không uổng phí. Nước mắt nàng rốt cuộc đã ngừng, đuôi lông mày thậm chí còn treo nét đắc ý như thể lòng nhẹ nhõm hơn hẳn.
Cố Hàm chỉ lặng lẽ liếc nhìn nàng một cái rồi quay đầu đi, theo dòng người lùi lại để tránh mưa. Trong lúc rối ren, nàng vô ý giẫm lên làn váy của ai đó. Vội ngoảnh lại, nàng bắt gặp ánh mắt đầy khó chịu của Viên tài nhân. Nhưng so với dáng vẻ ngang ngạnh khi mới nhập cung, Viên tài nhân giờ đây đã trở nên ôn hòa hơn rất nhiều. Dù bị dẫm phải váy, nàng cũng chỉ khẽ nhíu mày, rồi tự nhận xui xẻo mà lùi lại, không nói một lời.
Cố Hàm thoáng ngẩn ra, nhưng chưa kịp nghĩ gì thì Dung Linh đã kéo nhẹ tay áo nàng, thúc giục:
“Tỷ tỷ nghĩ gì mà ngẩn ra thế? Mau vào trong trú mưa đi.”
Nghe vậy, nàng đành theo Dung Linh quay trở lại điện. Nhìn quanh, nàng thấy Hoàng hậu đã vào nội thất, không hề xuất hiện dù bên ngoài có chút hỗn loạn. Cung nhân Mộ Thu rất khéo léo, mang khăn lụa cho các phi tần lau mình, xử lý mọi chuyện rất chu toàn.
Dung Linh thấp giọng thì thầm:
“Trời mưa đúng lúc thật không phải lúc nào. Vừa hay đuổi kịp lúc mọi người bước ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play