Cố Hàm đêm qua ngủ không ngon, chuyện về Hà tu nghi cứ quẩn quanh trong đầu, khiến tâm trí nàng rối loạn. Nàng cảm giác như mình đã bỏ sót điều gì đó, nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể nhớ ra.
Trong buổi thỉnh an giờ Thìn, Cố Hàm khoác lên mình bộ cung trang màu nhạt. Trong cung vừa tiễn một người đi, bất kể lý do gì, nàng đều tránh gây sự chú ý vào lúc này. Tuy nhiên, vẻ đẹp tự nhiên của nàng với hàng mi mỏng cong, đôi mắt sáng trong, cùng bộ la sam nhã nhặn lại vô tình làm nổi bật khí chất thanh thoát dịu dàng của nàng.
Hôm nay, Thục phi lấy lý do bệnh mà không đến thỉnh an. Không khí trở nên trầm lặng, khiến các phi tần khác cũng không dám nói nhiều. Dung Linh không kìm được mà khẽ hỏi:
“Hôm qua Thục phi không phải còn đến thỉnh an sao?”
Cố Hàm gần như không thể nhận ra mà khẽ lắc đầu với nàng, sau đó mơ hồ liếc nhìn về phía Hoàng hậu. Chỉ một cái liếc mắt, nàng đã nhanh chóng thu hồi tầm nhìn, trong lòng không khỏi thầm thở dài thay Hoàng hậu.
Cả hậu cung đều biết Thục phi đã khỏi bệnh, nhưng nàng vẫn không đến thỉnh an, rõ ràng là cố tình làm mất mặt Hoàng hậu. Hoàng hậu dù muốn cũng chẳng thể làm gì, vì lục đầu bài của Thục phi là do chính Hoàng hậu ra lệnh tháo xuống. Giờ đây, Thục phi không chủ động xin treo lại, thì nàng hoàn toàn có lý do không xuất hiện.
Nếu Hoàng hậu sai người treo lại lục đầu bài của Thục phi, điều đó chẳng khác nào thừa nhận thất bại trong lần đối đầu này. Đến lúc đó, tân phi sẽ nghĩ sao về cách đối đãi của Hoàng hậu? Chắc chắn sẽ có những người muốn nhân cơ hội leo lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT