Trong căn phòng nhỏ, ánh sáng dịu từ đá phát quang chiếu lên mí mắt Hạ Dương, khiến cậu còn mơ màng chưa tỉnh hẳn.
Cậu mở mắt, thấy mái vòm rễ cây quen thuộc, trong phòng thoang thoảng mùi cỏ hoa tươi mát.
Hạ Dương dần nhớ lại — hình như mình đã hộc máu. Sau đó thì sao? Hôn mê à?
Nhưng giờ lại có cảm giác như vừa ngủ liền một mạch ba ngày ba đêm. Tay chân vẫn còn hơi mềm, nhưng tinh thần thì khoan khoái khác thường. Cả người tràn đầy cái sảng khoái chỉ có sau một giấc ngủ thật sâu. Đã lâu lắm rồi cậu mới lại nếm trải cái cảm giác no nê và hạnh phúc ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT