Ngu Tri Linh rút tay về, vừa xoay người định bước ra khỏi sân thì sau lưng vang lên tiếng cửa mở. Một bàn tay túm lấy cánh tay nàng, lực không mạnh nhưng đủ khiến nàng mất đà, cả người ngã vào lồng ngực Mặc Chúc.
“Sư tôn, không nhớ ta sao?”
Mặc Chúc cười khẽ, siết chặt vòng tay, đem nàng ôm trọn vào lòng.
Ngu Tri Linh phản ứng lại, liền khẽ đẩy hắn ra: “Bẩn lắm, ta còn chưa rửa sạch người.”
Mặc Chúc một tay đóng lại cổng sân, một tay vẫn ôm nàng, đưa người đẩy nhẹ lên cánh cửa.
“Dùng thanh khiết thuật là được.”
Chỉ một thoáng, bụi đất và mùi máu tanh trên người nàng tan biến sạch sẽ. Chỉ còn lại chiếc áo rách bươm sau một chuyến xuống núi, như mọi lần, nàng đều phải bỏ cả bộ xiêm y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT