“...Không có gì.”
Ngu Tri Linh cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ, tay khẽ sờ lên viên giao châu cài trên búi tóc.
“Hiện tại… không còn sợ nữa.”
Mai Quỳnh Ca đứng nơi đỉnh núi, lặng lẽ dõi mắt theo bóng dáng muội muội rời đi. Hôm nay nàng đặc biệt xuống núi, chỉ để trao viên giao châu này. Viên châu là nàng tự mình gấp rút chế tạo trong nhiều ngày, hiện giờ đã hoàn chỉnh, tuyệt đối không thể vỡ nát như lần trước nữa.
Ngu Tri Linh dẫn theo các đệ tử đi xuống núi. Khi đến chân núi, nàng ngẩng đầu nhìn lên, bắt gặp ánh mắt của Mai Quỳnh Ca đang nhìn mình từ trên cao. Ánh mắt ấy mang theo sự dịu dàng, mềm mại như nước.
Hai người cách xa, không nói gì. Ngu Tri Linh chỉ lặng lẽ gật đầu với sư tỷ, sau đó xoay người rời đi, dáng vẻ dứt khoát mà nhẹ nhàng.
Mai Quỳnh Ca thu ánh mắt về. Nhưng trong lòng lại không thể nào yên được. Nghe tiếng bước chân phía sau vang lên, nàng cũng không quay đầu, chỉ khẽ hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play