Tiểu Mặc Chúc phản ứng rất nhanh, xoay người tránh thoát. Đằng Xà tuy có tốc độ ngày đi ngàn dặm, nhưng hắn vẫn chưa lập tức quay về tộc đàn. Hắn mượn màn sương dày đặc và thế nước quanh co của Minh Hải để đi vòng một vòng lớn, cố ý đánh lạc hướng ma tu kia. Chỉ khi chắc chắn đối phương đã bị cắt đuôi, hắn mới dám trở về, nhờ vậy mà vẫn chưa để lộ vị trí tộc đàn.
Hóa thành hình người, hắn nhào ngay vào lòng Diệu Vãn, nghẹn ngào nói: “Mẹ ơi, Quy gia gia chết rồi!”
Đêm hôm đó, Diệu Vãn cùng A cha của Tiểu Mặc Chúc triệu tập toàn bộ tộc nhân có khả năng chiến đấu, tất cả cùng tụ lại trong một hang động để bàn bạc suốt đêm. Còn Tiểu Mặc Chúc thì trốn trong phòng, khóc một đêm vì cái chết của người bạn tốt.
Hắn không thể quên được dáng vẻ Quy gia gia liều mạng cản đường ma tu, càng hận chính mình bất lực. Mới ba tuổi, hắn chẳng làm được gì, chỉ biết rong chơi khắp Minh Hải. Tại sao hắn không thể cứu lấy Quy gia gia?
Sau đó khoảng một tháng, trong tộc xuất hiện một người phụ nữ xa lạ.
Đó là lần đầu tiên Tiểu Mặc Chúc thấy người ngoài bước vào thôn. Khi ấy, hắn trốn sau mái hiên, ló đầu nhỏ ra nhìn lén.
Nàng mặc một thân áo xanh đơn bạc, dáng người gầy gò nhưng cứng cỏi, sống lưng thẳng tắp. Một tay nàng nắm lấy thanh kiếm xanh đen, mái tóc đen chỉ dùng một sợi dây đơn giản buộc lên, theo gió bay múa, tà áo tung bay phần phật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play