Sáng sớm hôm đó, Ngu Tri Linh dậy thật sớm để ra ga tiễn Mặc Chúc. Ba mẹ cô — Ngu Tương Dung và Giang Ứng Trần — vẫn còn ngủ, hôm nay cả hai đều đi làm ca tối.
Ra cửa, cô cố tình đi thật nhẹ để không đánh thức ai. Mãi đến khi chuồn ra khỏi đơn nguyên mới dám thở phào. Chỉ là… đang đi, cô bỗng thấy mình hơi buồn cười — tiễn một người thôi mà sao lại lén lút như đang đi trộm vậy?
Đến ga tàu cao tốc thì vừa tròn 11 giờ. Cô đặt bàn trước ở một quán ăn gần đó rồi mới đi tìm Mặc Chúc.
Từ xa đã thấy anh. Gần như cùng lúc, Mặc Chúc cũng nhìn thấy cô. Ánh mắt vốn lạnh lùng bỗng lóe lên ý cười, chủ động bước nhanh lại gần.
“Đồ đạc của cậu đâu?” Ngu Tri Linh hỏi.
“Gửi ở quầy dịch vụ rồi. Không phải chúng ta ăn trưa trước sao?”
Cô gật đầu, mở điện thoại cho anh xem: “Tôi chọn quán này. Cá nướng ở đây ngon lắm, cách khoảng hai cây số, mình bắt xe đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play