Mặc Chúc chỉ đáp lại bằng một nụ cười, lần này không nói gì thêm.
Anh và Ngu Tri Linh sóng vai bước ra ngoài, khóe mắt vô thức liếc sang chiếc ô cô đang cầm.
Một chiếc ô xanh đậm che mưa, nổi bật giữa cả biển ô đen trắng. Trong mắt anh, cô là sắc màu duy nhất.
Mặc Chúc khẽ cười, không thành tiếng, rồi hỏi:
“Học tỷ, mùa đông năm nay em muốn đi Lâm Thành, nghe nói tuyết tùng ở đó rất đẹp. Lúc đó chị có thể dẫn em đi chơi không?”
“Được chứ,” Ngu Tri Linh gật đầu không do dự.
“Khi nào em đến thì nhắn cho chị, chị sẽ dẫn đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT