Mặc Chúc chặn nàng lại, từng khối đá lớn nện xuống lưng rắn và đôi cánh xòe rộng. Mùi máu tanh xộc thẳng vào mũi, Ngu Tri Linh mở mắt, ngồi dậy, vận nốt chút linh lực cuối cùng dựng kết giới quanh hai người.
Nhưng tốc độ sụp đổ quá nhanh. Mặc Chúc chỉ có thể ép thân thể khổng lồ áp sát vách đá, tìm đường ngược lên phía trên, nơi vực sâu đang từng khắc sụp xuống. Hàng nghìn tảng đá từ vách núi cao ngất đổ xuống, tiếng rền vang trời, vách đá ngay cạnh họ rạn vỡ, từng mảng lớn rơi ầm ầm.
Ngu Tri Linh chỉ còn biết ôm chặt lấy hắn, sườn mặt áp lên lớp vảy lạnh lẽo, bàn tay run rẩy lướt qua những vết thương đang rỉ máu.
“Mặc Chúc… không sao đâu…”
Dù có bị chôn vùi dưới vực sâu này, cũng không sao.
Họ đã chiến đấu đến cùng, lần này nàng thật sự muốn sống sót — vì chính mình, và vì hắn. Thế là đủ.
Một tảng đá khổng lồ giáng thẳng xuống mắt trái Đằng Xà. Cơn đau xé rách, máu phun trào, nhưng hắn cắn răng không rên một tiếng, chỉ dựa vào thính giác và cảm giác để xoay người chắn hết đá vụn, không để bất cứ mảnh nào chạm đến nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT