Ngu Tri Linh hơi ấp úng, giọng nhỏ:
“Ngươi… ngươi biết làm sao?”
Mặc Chúc ở trong làn nước nóng, bàn tay không rời nàng, cúi sát bên tai:
“Biết. Nhẫn một chút, được không? Chỉ hơi đau thôi.”
Hắn quả thật đã học. Trong ba mươi phút sau, Ngu Tri Linh hoàn toàn hiểu ra. Thiên tài luyện kiếm như hắn, tâm pháp đã gặp là không quên, còn những thứ trong sách kia, hắn đọc một lần đã khắc sâu.
Trong sách ghi rõ, chuyện phòng the không thể nóng vội, không chuẩn bị đầy đủ sẽ làm nữ nhân bị thương. Hôm qua hắn đã khiến nàng đau, hôm nay dù lòng nóng như lửa, hắn vẫn cố kìm, không để dục niệm cuốn đi.
Ngón tay Mặc Chúc thon dài như ngọc, các đốt rõ ràng, luôn được chăm sóc sạch sẽ, mềm mại nhưng có vết chai mỏng do luyện kiếm nhiều năm. Những vết chai ấy, vốn để giảm ma sát khi cầm chuôi kiếm, giờ lại trở thành trợ lực khác. Hắn không còn chỉ quanh quẩn bên ngoài như lần trước, lần này tiến sâu hơn, từng ngón tay nhẹ nhàng, chậm rãi dò tìm điểm mấu chốt trên người nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play