Tuy bị thương, nhưng không nghiêm trọng, dường như có người đã thay nàng gánh phần lớn tổn hại.
Mặc Chúc ôm nàng như bảo vật, trán nhẹ tựa lên trán nàng, nghẹn ngào gọi khẽ:
“Sư tôn…”
Tuế Tễ khoanh tay đứng bên, ánh mắt quét qua Vân Chỉ và Ổ Chiếu Diêm. Có lẽ Mặc Chúc không nhớ rõ gương mặt này của hắn, dù gì cũng chỉ gặp qua một lần, mà khi ấy thân thể hắn cũng chẳng phải như bây giờ.
Nhưng Vân Chỉ và Ổ Chiếu Diêm thì khác, bọn họ là Tiên Tôn Trung Châu, thường xuyên ra vào Tiên Minh, tất nhiên nhận ra Tuế Tễ trông như thế nào.
Ổ Chiếu Diêm khẽ nói, giọng gần như nỉ non:
“Ngài… không phải đã chết rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT