Câu trả lời… cũng là do một đứa trẻ nói cho cô biết.
“Bởi vì không yên tâm. Không yên tâm giao cô ấy cho người khác. Có thể người nhà cô ấy không thể ở bên cạnh, nhưng lại hy vọng cô ấy sống cho thật tốt. Không tin tưởng giao số tiền ấy cho người ngoài, sợ người khác tiêu xài phung phí, nên mới chọn mẹ cháu.”
Vì viện trưởng Hứa là người có tiếng lành, tâm thiện, một mình nuôi dưỡng gần cả trăm đứa trẻ, dùng cả tiền lương hưu để chăm từng đứa một, có đứa bệnh nặng còn vét sạch túi để chữa trị. Người như vậy, nếu đặt Ngu Tri Linh ở cửa viện phúc lợi này, lại đều đặn gửi tiền mỗi tháng, thì chính là vì tin rằng viện trưởng Hứa nhất định sẽ chăm sóc cô bé thật tử tế.
Tài khoản viện phúc lợi bỗng dưng có thêm một khoản lớn, nhưng lần này không phải vì Ngu Tri Linh.
—— “Xin hãy nhận lấy.”
Số tiền ấy là để cho viện phúc lợi, viện trưởng Hứa cũng không khách sáo, liền dùng để tu sửa lại viện, lắp lò sưởi trong từng phòng, mua quần áo mới cho bọn trẻ. Một đồng cũng không giữ lại cho bản thân.
Mùa đông năm ấy đáng lý phải lạnh lắm, nhưng trong viện phúc lợi lại ấm áp vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play