Mẹ của đội trưởng Từ hoảng sợ vội vàng bảo cô thu tiền lại nhưng Nhan Hoan vẫn mỉm cười nói: "Đây là chú của cháu bảo cháu nhất định phải đưa cho bà, bà cứ nhận lấy đi ạ nếu không cô của cháu cũng không cảm thấy yên tâm mà dưỡng thai đâu. Còn cả việc mua đồ ăn nấu cơm, mời bác sĩ tới gì đó đều phải phiền bà rồi ạ, số tiền này là chuyện mà nhà cháu hẳn nên phải bỏ ra, thật ra chỗ này vẫn chưa đủ để trả hết ơn của mọi người."
Mẹ của đội trưởng Từ trìu mến mà xoa lấy cái đầu nhỏ của Nhan Hoan, bà cụ lại nói với Triệu Lan Huyên: "Cháu gái nhà cháu quả thật biết chọc cho người ta quý mà."
Đội trường Từ thì ở bên cạnh sờ mũi thầm nghĩ đấy là do mẹ còn chưa nhìn thấy cô bé đánh cho mẹ của Chấu Dự rơi mất răng, đánh tới mức mà miệng sưng không khác gì miệng heo đâu, nếu như mà mẹ thấy được chỉ sợ là mẹ cũng sẽ không cảm thấy đứa nhỏ này mềm dịu như bông, đáng yêu đáng thương tới cỡ nào... Đối với đứa nhỏ này quả thật ông ấy cảm thấy thật sự rất ngưỡng mộ.
Triệu Lan Huyên cũng cảm thấy cháu gái của mình rất biết chọc cho người ta yêu quý.
Hiện tại bà ấy cảm thấy vô cùng đau lòng cho đứa nhỏ này, có nói là thương tới tâm can chắc cũng chẳng ngoa.
Hai người cứ thế ở lại trong nhà họ Từ.
Triệu Lan Huyên cũng không đề cập đến chị cả Triệu Lan Trân cũng càng không nói đến chuyện sẽ đưa Nhan Hoan đi tới nông trường nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT