Triệu Lan Huyên đã nhận định như thế rồi thì Lục Già Nguyên còn có thể nói gì được chứ?
Hơn nữa ông ấy còn nhạy bén phát hiện ra từ khi có đứa nhỏ này dường như tinh thần cùng sức lực của Triệu Lan Huyên đã tốt hơn rất nhiều đã không còn buồn bực, thiếu sức sống giống như trước kia nữa. Trong ánh mắt của bà ấy cũng đã bắt đầu có ánh sáng mà rất lâu về trước đã mất đi.
Nhưng Triệu Lan Huyên cũng biết đến tình cảnh của chính mình.
Còn chưa nói tới đứa nhỏ này đi theo mình quá khổ sở mà chỉ nói tới việc phải để cho một đứa trẻ con như cô đi ra ngoài tìm đồ ăn trong trời đổ tuyết lớn như vậy, nếu như cô bé không làm như vậy thì căn bản hai người sẽ không đủ đồ ăn mà phải đói bụng. Hàng ngày bản thân bà ấy chẳng những không thể chăm sóc cho cô nhiều được mà còn để cho đứa nhỏ này đa phần phải đi chăm sóc mình, chuyện này khiến bà ấy cực kỳ đau lòng.
Quan trọng nhất chính là mặc dù Nhan Hoan đã đến mang lại cho bà ấy khát vọng sống sót một lần nữa nhưng bà ấy cũng biết bản thân mình khi sinh con chỉ sợ sẽ thập cửu tử nhất sinh.
Nếu như bà ấy chết đi vậy đứa nhỏ này phải làm sao bây giờ.
Cho nên vì muốn tốt cho Nhan Hoan bà ấy không thể không nghĩ tới sẽ đưa cô đi đến bên chị cả Triệu Lan Trân của mình được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT