Anh chỉ cảm thấy tim mình như bị nắm lấy, lại như bị điện giật, hoàn toàn mất khống chế. Đột nhiên anh đưa tay vuốt tóc cô, nói: “Được rồi, tôi sẽ biết. Nhưng…”
“Những câu như vậy sau này đừng nói với người khác.”
Triệu Thành Tích đưa Nhan Hoan về ký túc xá.
Lúc này là thời gian tan tầm, bên chỗ đồn điền còn đỡ, người rất ít. Nhưng lúc đi ra khỏi đồn điền, đi về hướng ký túc xá thanh niên trí thức, đi ngang qua đội sinh hoạt thì thỉnh thoảng gặp vài người đi đường.
Nông trường nói lớn thì lớn nhưng đi tới đi lui thì cũng chỉ có những người kia. Cho dù Nhan Hoan mới đến không lâu… nhưng cô nổi tiếng. Mà đại đội trưởng của đội trưởng đội Một của đội công trình, đa số ai cũng biết. Cứ đi như vậy thì có không ít người nhìn tới nhìn lui, thậm chí là xì xào bàn tán.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT