Nhưng ông ngoại Triệu và bác cả Triệu vẫn bảo Triệu Thành Tích, Nhan Hoan, Nhan Vệ An và Nhan Hồng An đi cùng đến thăm ngôi làng trên núi mà Triệu Lan Huyên từng bị điều đến.
Hài cốt của Triệu Lan Huyên đã được di dời, nhưng ngôi mộ ban đầu vẫn còn đó chỉ có điều không ai quét dọn nữa, phía trên cỏ dại đã mọc um tùm.
Mọi người đi đến căn nhà gỗ nho nhỏ nơi Triệu Lan Huyên từng ở, cũng không còn sạch sẽ gọn gàng như trước kia, đẩy cửa bước vào, bên trong đã phủ đầy bụi bặm, có lẽ là do mái tranh đã quá lâu không được sửa chửa, bên trong có vài chỗ hơi ẩm ướt và bốc mùi mốc.
Nhà bác gái Viên ở ngay bên cạnh.
Nhóm họ đến đương nhiên bà ta nghe thấy động tĩnh liền vội vàng chạy tới, nhìn thấy là Nhan Hoan, Triệu Thành Tích và những người khác thì có chút ngại ngùng, ấp úng giống như không biết nói gì mới phải.
Đương nhiên họ cho rằng phần mộ của Triệu Lan Huyên đã di dời từ lâu, cũng sẽ không có ai đến nơi này nữa, mấy năm nay họ cũng không còn nhận được tiền quân trưởng Kiều cho họ, để họ giúp giữ gìn ngôi mộ cũ và căn nhà gỗ của Triệu Lan Huyên, cho nên cũng không đặc biệt chăm sóc nhưng trên thực tế trải qua nhiều chuyện như vậy, chính trong lòng họ cũng lo lắng, có thể lãng tránh phần mộ của Triệu Lan Huyên thì lãng tránh, huống chi là đi chăm sóc.
Còn căn nhà gỗ đó, cũng là vì trong lòng sợ hãi, nếu không làm sao sẽ đang yên đang lành lại để trông một căn, cho dù để đồ lặt vặt cũng tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT