Dao Dao cũng vô cùng phối hợp giơ tay ra cho Triệu Thành Tích và Nhan Hoan nhìn, cô bé tủi thân bĩu môi, nói: "Xem, đỏ rồi, rất đau."
Sức Dao Dao khỏe, nhưng da cô bé lại trắng, lại còn mềm mại giống như có thể vắt ra nước.
Là thể chất vừa chạm đã đỏ.
Cô bé giơ tay ra, mọi người nhìn thấy trên cô tay cô bé ngoài hai sợi dây đỏ treo heo vàng nhỏ và lục lạc vàng nhỏ ra thì có hai vết đỏ dữ tợn, còn có dấu vết ngón tay rõ ràng.
Lúc này sắc mặt mọi người lại thay đổi.
Sắc mặt Triệu Thành Tích vô cùng sa sẩm.
Nhan Hoan cười lạnh một tiếng, nói: "Đứa trẻ bảy tuổi, vừa cao vừa khỏe, vừa ý vòng tay của đứa trẻ mới một tuổi rưỡi, dỗ dành không được liền ngang ngạnh cướp lấy, bị người ta đẩy một cái thì không phục, còn giống như phát điên nhào qua muốn đánh đứa trẻ một tuổi rưỡi này. Bị đứa trẻ một tuổi rưỡi đánh lại còn không biết xấu hổ vừa khóc lóc om sòm, lại lên án cách người khác đối xử với thằng bé. Chị ấy thiên vị, cho dù có đánh thì đã sao? Lẽ nào bé con một tuổi nhà chúng tôi cứ để mặc cho nó cướp? Bị cướp lại còn không thể đánh trả?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play