Cô giữ Triệu Thành Tích lại, nói: "Mùa hè năm nay có hạn hán, thu hoạch vẫn luôn không tốt, cần mưa dầm để cứu nạn. Thế nên anh trai tên là Triệu Chi Lâm, hoa thơm cỏ lạ, có mưa thì cây cỏ mới có thể phát triển tốt được. Bọn họ là một cặp song sinh, thế nên em gái lấy tên Triệu Chi Dao đi. Cũng không cần phải đặt tên mụ, cứ gọi anh trai là Lâm Lâm, còn em gái là Dao Dao là được."
Thật ra cái tên này là một trong những cặp tên mà lúc trước Triệu Thành Tích đã đặt. Lúc ấy, Nhan Hoan cũng không mấy hài lòng. Thế mà lúc này dì Mai vừa nhắc đến cái gì mà Tráng Tráng, Đôn Tử thì cô lại quay lại, quyết định cái tên này.
Đương nhiên Triệu Thành Tích không có ý kiến gì.
Thế nên tên và tên mụ của hai đứa bé đều được quyết định như thế.
Dì Mai nghe không hiểu lắm. có điều nghe thấy Nhan Hoan nói đâu ra đấy, bà ấy cũng khẽ gật đầu, thầm nghĩ, vậy thì lén gọi là Tráng Tráng và Đôn Tử đi!
Dì Mai thu dọn chén bát xong, chuẩn bị về nhà.
Nhan Hoan cảm thấy bản thân ở bệnh viện cũng không có gì đặc biệt, chỉ có ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, sau đó đút sữa cho hai đứa bé. Thế nên bảo Triệu Thành Tích đưa dì Mai về. Triệu Thành Tích còn đang do dự thì Nhan Hoan lập tức sờ mặt anh, nói: "Trở về cạo râu với rửa mặt đi, nếu không thực sự không có cách nào có thể mở miệng ra đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT