Lúc này Quy Hồng Anh khẽ ho một tiếng, sau đó nói với Nhan Hoan: "Tiểu Nhan, lúc này tình hình kinh doanh của nhà máy đang gặp rất nhiều khó khăn, nhưng dì tin những khó khăn này chỉ là nhất thời mà thôi. Chỉ cần tiến hành một khoảng thời gian kinh doanh hợp lý thì mọi chuyện chắc chắn sẽ được cải thiện."
Dứt lời lập tức quay đầu nói với Mễ Nguyệt hồng: "Nguyệt Hồng, cô hiểu rõ chuyện của nhà máy nhất, cô nói cho sư phụ Tiểu Nhan nghe về tình huống của nhà máy lúc này đi."
Mễ Nguyệt Hồng gật đầu, sau đó cũng không quan tâm đến mặt mũi của chủ quản Mai, nói hết tất cả những vấn đề hiện giờ của nhà máy ra.
Đó là công nhân thiếu kỹ thuật may, quản lý thì lung tung. Vì muốn cắt giảm chi phí nên đều sử dụng vải thô do nông trường của chúng ta sản xuất ra, sản phẩm làm ra thì kém chất lượng, vân vân. Quả thực là nghe đến mức Nhan Hoan cảm thấy đau răng.
Nhan Hoan đưa mắt nhìn khuôn mặt đang xấu hổ của chủ quản Mai, cho dù da có đen thì vẫn có thể nhìn thấy được khuôn mặt đang đỏ ửng lên, nói: "Chủ quản Mai, theo tôi thấy, hôm nay cứ mời anh về trước cho. Tôi sẽ nói chuyện rõ ràng với Nguyệt Hồng. Đợi đến khi nào tôi suy nghĩ xong thì sẽ lại nói chuyện với ông tiếp được không?"
Lần này mà đi thì không biết đến khi nào mới có lần sau, chủ quản Mai đương nhiên không muốn cứ trở về như thế.
Ông ta nói: "Hôm nay cũng đã trễ rồi, tối nay chúng tôi cũng không thể nào về nông trường được, thế nên sẽ ở trong khách sạn của tập đoàn Công Trình. Nếu cô có gì muốn nói thì tối nay cứ nói với Tiểu Mễ đi, ngày mai chúng ta hãy quyết định cho xong chuyện này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play