Dứt lời lại lắc đầu: "Sinh viên này, quả thật là quá khoa trương và quá ngạo mạn rồi. Tính cách của cô ta thế này, nếu cô không chèn ép một chút thì sau này chắc chắn sẽ gặp chuyện lớn hơn thế này nữa cho xem."
Vẻ mặt của cô Diêu lập tức đen lại.
Bà ấy mím môi, nói: "Sự thật thế nào thì chính là như thế ấy. Chiếc váy đó vốn là do bạn học Nhan Hoan này làm ra. Rút lại sao, nếu thật sự muốn rút lại thì cũng nên rút của Lương Đông Thủy, sao lại phải rút của Nhan Hoan? Chỉ bởi vì tác phẩm của Lương Đông Thủy là tác phẩm sự thi còn tác phẩm của Nhan Hoan chỉ dùng để hỗ trợ triển lãm thì cô ấy phải chắp tay nhường thiết kế của mình cho người khác à? Trong giới thiết kế thời trang của chúng ta cũng không hề có nguyên tắc như thế!"
Câu đầu tiên đã chặn miệng của người giáo sư đó.
"Nhưng mà Lương Đông Thủy cũng không có cố ý sao chép!"
Người giác sư già dừng một chút rồi nói: "Vì tình hình chung, không nên để cho Nhan Hoan nhượng bộ một chút sao?"
"Sự thật chính là sự thật, nguyên tắc chính là nguyên tắc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT