Cô cười tủm tỉm nói: "Không phải mẹ anh rất hận quân trưởng Kiều sao? Hận đến mức bà ấy không cho phép em gái yêu quý của mình gả cho ông ấy, hận đến mức đưa em đi cho cô em chồng của bà ấy ngược đãi mà cũng không muốn trả lại cho quân trưởng Kiều. Theo em thấy bà ấy cũng không muốn nhận lấy ân huệ của quân trưởng Kiều đâu... Anh xem em này, mẹ anh bức chết mẹ em còn để em bị người ta ngược đãi mười bảy năm. Nếu như không phải em tỉnh ngộ chạy đi thì suýt chút nữa đã bị người ta bán đi trở thành mẹ kế của người khác rồi, bà ấy có cảm thấy có lỗi với em không? Vậy nên bà ấy càng không nên nhận được ân huệ của em. Theo em thấy không bằng mẹ anh cứ đứng lên tuyên bố tất cả tài sản và bất động sản nhà họ Triệu đều sẽ để em thừa kế vậy thì chuyện nhà anh quả thật sẽ được giải quyết hết."
Nhan Hồng An trợn mắt há hốc mồm.
Còn, còn có thể như vậy được sao?
Nhan Hoan nhún vai.
Cô mà đã vô sỉ lên rồi thì có thể sẽ cực kỳ vô sỉ.
Nhan Hồng An trợn mắt há hốc mồm.
Anh ấy thậm chí có hơi nghi ngờ những gì lỗ tai mình nghe được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play