Một người phụ nữ trung niên vẫn luôn ở bên cạnh Triệu Lan Huyên nhìn tới nhìn lui hết chỗ này đến chỗ kia nôn nóng mà đẩy Quy Hồng Anh nói: "Đi nhanh, đi nhanh, còn không mau đi đi, nếu như còn không đi bị người khác phát hiện ra được thì sẽ không đi được nữa đâu."
Quy Hồng Anh quấn chặt lấy đứa nhỏ ôm vào trong lồng ngực cắn chặt răng đi suốt đêm.
Hình ảnh đó hiện lên, Nhan Hoan nắm chặt xà nhà, hình ảnh trước mắt lại về tới căn nhà gỗ nhỏ, nhưng trên giường người phụ nữ và Lục Già Nguyên đang ở nơi nào?
Nhan Hoan ngơ ngác mà nhìn chiếc ván gỗ trên giường nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.
Cô đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía bà cụ kia thấp giọng hỏi bà cụ, giọng nói như mang theo âm khí: "Bà nói, đi nhanh, đi nhanh, còn không mau đi đi. Nếu như để bị người khác phát hiện thì sẽ không thể đi được nữa sao?"
Vốn dĩ bà cụ còn đang nhìn thấy Nhan Hoan đang ngơ ngác nhìn về phía giường gỗ, nhìn thấy cô đột nhiên rơi lệ cũng không khỏi nhớ tới tình hình năm đó, trong lòng bà cụ rầu rĩ đột nhiên lại thấy Nhan Hoan thình lình nói ra một câu như vậy.
Bà cụ sợ tới mức run lên, hai chân mềm nhũn quỳ xuống xuống mặt đất nói: "Cô gái, cô gái đều đã biết tất cả rồi sao, cô gái... Không, thủ trưởng, thủ trưởng, thủ trưởng cứu tôi với, cứu cả nhà chúng tôi với..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play