Cô thợ may nhỏ Mễ Nguyệt Hồng mặc dù có chút lo sợ, nhưng cũng không dám lừa gạt ông nội của mình, bèn thành thật trả lời rằng: "Là thợ may Tiểu Nhan may ạ."
Ông thợ may Mễ tức giận đùng đùng, ý nói là những đồ do Nhan Hoan làm ra toàn là thứ được cái hình thức bên ngoài, lấy ra để lòe thiên hạ, không có kiến thức nền, tư tưởng của con người biến chất vân vân.
Sau đó đúng lúc có người đến tìm ông Mễ may đồ nghe được, thế là những lời này cũng được truyền ra ngoài.
Người khác nói cho Nhan Hoan biết, nhưng Nhan Hoan không hề tức giận, cô nói: "Ông cụ đã may vá được cả đời rồi, tay nghề của ông ấy thực sự giỏi hơn tôi nhiều, tôi cũng chỉ là tận dụng ưu thế trẻ tuổi của mình, thích những thứ gần gũi với giới trẻ hơn, còn thích mài mò làm những thứ vừa đẹp vừa tiện lợi cho cuộc sống, nhưng nếu muốn làm ra một sản phẩm may chất lượng, tôi còn phải học hỏi nhiều lắm."
Những lời này lan truyền ra ngoài, trái lại càng có nhiều người đến chỗ Nhan Hoan may đồ hơn nữa.
Tuy nhiên tự bản thân Nhan Hoan cũng biết, sau khi cô làm nghề may vá, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi đã có rất nhiều người đến tìm cô đặt may đủ loại đồ đạc, từ đó mà kiếm được rất nhiều tiền, thực tế thì chuyện này đã khiến một số người cảm thấy chướng mắt, chẳng qua là vì cô đã gả cho Triệu Thành Tích, đã không còn là người của nông trường nữa, mà Triệu Thành Tích thì chỉ tạm thời trú ở nông trường, tiền thân của đội thi công còn là bộ đội công trình, cho nên mới tạm thời không có ai gây phiền phức cho cô.
Vào mùa hè, Nhan Hoan lại nghênh đón một đợt cao điểm các đơn đặt may trang phục mùa hè, vào lúc đang cân nhắc xem là có nên khiêm tốn một chút, hạn chế bớt số lượng đơn đặt hàng hay không thì Triệu Lan Trân đã chạy đến nông trường một chuyến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT