Cô ấy biết Mục Vân Thiên lớn hơn dượng mình, theo lý mà nói thì đúng là nên gọi là bác, chỉ là cô ấy thấy gọi bác không hay bằng gọi chú, hơn nữa hắn còn chưa kết hôn, gọi bác nghe có vẻ hơi già.
Nhưng mà, nếu hắn để ý thì cũng không phải không thể gọi.
Dù sao thì cũng chỉ là một cách xưng hô, cô ấy không có vấn đề gì.
Mục Vân Thiên lại nghẹn họng.
An Hồng Đậu như nghe ra được điều gì đó, gọi An Trường Nguyệt: "Trường Nguyệt, cháu lên lầu xem mấy đứa Đại Bảo có ngoan không, cô có mấy câu muốn nói với chú Mục của cháu."
"Vâng." An Trường Nguyệt trở về, quay lưng về phía hai người họ, cúi đầu nhìn phong thư, sắc mặt mới có chút khác thường.
An Hồng Đậu cảnh giác nhìn Mục Vân Thiên: "Mục Vân Thiên, trong lòng anh có ý đồ gì thì sớm bỏ đi cho tôi, Trường Nguyệt nhà chúng tôi còn nhỏ, hiện tại chỉ muốn học hành cho tốt, không muốn có suy nghĩ khác."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT