"Hồng Đậu à, hôm nào có thời gian thì đưa Tương Tri đi tảo mộ cho bố con đi, lúc bố còn sống thương con nhất, nói chuyện với bố, đừng để bố ở dưới đó vẫn không yên lòng về chúng ta..." Bà An cũng không muốn khóc, bà muốn cười, cười thật vui vẻ nhưng đôi khi, không biết có phải do tuổi già hay không, bà luôn không nhịn được.
An Hồng Đậu vội vàng đồng ý: "Vâng, con biết rồi."
Mặc dù bây giờ vẫn đang trong giai đoạn bài trừ mê tín dị đoan nhưng việc này quản lý cũng không quá nghiêm.
Dù sao, nhà nào cũng có người già đã khuất, không ai dám nói, mình đến Tết đến giỗ không cúng tổ tiên, không tảo mộ.
Đợi mọi người đều đã tản đi, Chu Thanh Thảo mới bế con đi tới, nói với bà An: "Mẹ, em gái đã mở lời mời mẹ rồi, vậy mẹ hãy đến ở một thời gian đi, nếu ở tốt thì ở lâu một chút, không tốt thì chúng ta lại về, nhiều nhất là mất công một chút thôi."
Chu Thanh Thảo không phải muốn đuổi mẹ chồng đi, thực tế, bà An vẫn còn nhanh nhẹn, ở nhà có thể giúp cô ấy rất nhiều việc.
Chỉ là, ở chung với nhau cả ngày, cô ấy cũng biết bà An nhớ em chồng, tuy không đến mức lo nghĩ thành bệnh nhưng cũng vì thế mà tóc bạc đi nhiều, chi bằng để bà lão đi xem em chồng sống thế nào, cũng coi như giải quyết được một nỗi lo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play