Giọng cô bé rất nhỏ, Mục Vân Đông không nghe rõ cô bé đang nói gì nhưng cũng biết, cô bé lại đang gặp ác mộng.
Chống chịu cơn đau ở cơ thể, cậu ta xuống giường, đi đến trước mặt An Trường Nguyệt: "Này, đừng ngủ nữa, mau tỉnh dậy đi..."
An Trường Nguyệt bị đánh thức vẫn còn đang khóc, khóe mắt có vết nước mắt rõ ràng.
"An Trường Nguyệt, đợi tiểu gia khỏe lại, sẽ đưa cô đi tìm bọn họ đánh trả, đến lúc đó cô sẽ biết, bọn họ cũng chẳng có gì đáng sợ." Mục Vân Đông nghĩ, người ta bị thương ít nhiều cũng có nguyên nhân do cậu ta, coi như là đền bù cho cô nhóc này vậy, đầu óc nóng lên, liền đưa ra quyết định: "Sau này cô chính là người do Mục Vân Đông tôi che chở, yên tâm, chỉ cần tôi còn sống một ngày, nhất định sẽ để cô có thể ngang dọc ở trường tiểu học Hy Vọng và trường cấp hai Hy Vọng, cho dù tôi không còn học ở trường nữa, có danh tiếng của Mục Vân Đông tôi trấn giữ, sau này cũng tuyệt đối không có ai dám tìm cô gây phiền phức nữa.
Lời hứa này chắc chắn có thành ý hơn là bồi thường xin lỗi rồi, Mục Vân Đông nghĩ.
Nhưng cậu ta lại quên mất, An Hồng Đậu đã lập được chiến công hiển hách ở trường tiểu học và trường cấp hai, An Trường Nguyệt cần gì cậu ta che chở chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play