An Trường Nguyệt đang chơi trong vườn rau, thấy cô ra ngoài liền hỏi: "Cô, cô ăn cơm chưa?"
"Chưa." An Hồng Đậu ngủ một giấc đến tận bây giờ, nhìn mặt trời, đã bắt đầu ngả về tây.
"Vậy cháu nhổ ít rau xanh cho cô nấu mì nhé?" An Trường Nguyệt hỏi.
"Để lát nữa cô tự nấu là được." Lúc này mấy đứa trẻ không quấy không khóc, An Hồng Đậu nào nỡ để một đứa trẻ hầu hạ mình: "Trường Nguyệt, cháu cũng không cần phải ở nhà trông em mỗi ngày đâu, muốn ra ngoài chơi thì cứ ra ngoài chơi đi."
Bây giờ An Trường Nguyệt ăn ở đều theo cô, danh nghĩa là đến giúp trông trẻ, cô sợ cô bé muốn ra ngoài chơi cũng không dám nói.
An Trường Nguyệt cũng đúng là không dám nói, dù sao, cũng đang ăn ở nhà cô út, làm sao có thể chỉ lo mình ra ngoài chơi được?
Nhưng, cô út đã nói như vậy, cô bé cũng không có gánh nặng tâm lý nữa, vui vẻ nói: "Tiểu Hoa vừa gọi cháu đi đào rau dại, vậy cháu đi tìm Tiểu Hoa đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT