Dương Tự nhảy lên xe ngựa, ngồi xuống đối diện Mộ Vãn Diêu còn nàng thì cau mày nhưng vẫn không đuổi hắn xuống.
Giao tình của nàng và Dương Tam Lang vốn là như thế.
Nhưng hắn lại nhắc đến Ngôn Thượng với nàng, lại nói hy vọng nàng hạnh phúc linh tinh gì đó khiến nàng lập tức ngây ra, mặt nghiêng đi kỳ quái mà nhìn hắn.
Hai người quen nhau đã nhiều năm như thế, lời này quả thực không giống lời hắn có thể nói ra.
Mộ Vãn Diêu hỏi: “…… Sao lại nói với ta lời này? Ta thích hắn thì thế nào, không thích thì làm sao?”
Dương Tự cười cười.
Nụ cười của hắn sạch sẽ trong sáng giống như ánh dương mùa đông mang theo tiêu sái không sợ trời đất của thiếu niên lang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT