Phản ứng này của cậu bé đã khiến cho Đổng Giai Tuệ cảm thấy hơi buồn cười, đồng thời cô lại hơi xấu hổ, mặc dù cô rất quan tâm Hắc Đản và Anh Bảo, cô cũng chăm sóc bọn họ rất chu đáo, sự quan tâm và chu đáo này cũng không xuất phát từ lập trường của một người mẹ.
Cô chưa từng làm mẹ, cô không biết một người mẹ hết lòng yêu thương con là như thế nào, cho nên đối với một người thiếu tình thương của mẹ như Hắc Đản, cô đau lòng nhiều hơn yêu thương.
"Hắc Đản, con nhớ mẹ không?"
Cô không hề né tránh nhắc đến "mẹ" ở trước mặt Hắc Đản, cô nghiêm túc chú ý tới biểu cảm của Hắc Đản, đối với một đứa trẻ bốn tuổi mà nói, mẹ vừa là một người xa lạ, vừa quen thuộc đối với Hắc Đản.
Trí nhớ của đứa trẻ có thể lưu lại trong một thời gian quá ngắn, cậu bé đã quên đi dáng vẻ của mẹ.
Cậu bé đã từng nghe thím nói, nếu như mình chấp nhận mẹ mới, thì mẹ sẽ không trở về, cô chính là người đã cướp đi ba của cậu bé.
Sau khi nghĩ tới đây, Hắc Đản cảm thấy bánh bích quy trong tay cũng không còn thơm nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play