Vân Tố Thanh dở khóc dở cười: “Chị Hai à, còn chưa biết cái này có bán được tiền hay không nữa mà, em chỉ thử trước xem thế nào thôi.”
“Đương nhiên phải thử rồi, không được cũng đâu tổn thất gì, dù sao con nít nhà mình cũng thích ăn, bán được thì tốt, mà bán không được thì tốn chút công sức thôi có gì đâu mà to tát.”
Cô ấy là người hấp ta hấp tấp, một hai muốn lên núi ngay.
Trịnh Sơ Mai vội vàng cắp rổ chạy theo sau: “Em Hai, em biết đi hái chỗ nào không?”
Lâm Trân sửng sốt một hồi: “Ôi dào em không biết thật, mấy năm rồi em chưa có lên núi.”
Mấy năm nay nếu không bận rộn chuyện đồng áng thì cũng là cõng A Thần đi khám bệnh, đã lâu rồi cô ấy chưa lên núi, vị trí mấy cây ăn quả cô ấy còn không rõ bằng đám con nít trong thôn nữa là.
Trịnh Sơ Mai cười nói: “Em đó, không biết mà cứ cắm đầu chạy. Mẹ nói là tới nhà chú A Vượng tìm Vân Nha, Vân Nha biết chỗ nào có cây lý gai.”
Khê Bảo cũng muốn lên núi, có điều Lưu Xuân Phương không chịu để cô bé đi.
Khê Bảo vẫn còn nhỏ, cũng không quen thuộc ngọn núi này, hơn nữa hôm nay trời mới mưa to đường rất trơn, dễ té ngã.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play