Vì Đại Bạch Bạch và hai con của nó là động vật được bảo vệ cấp quốc gia cho nên núi Liên Vân cũng đã trở thành khu bảo tồn.
Nhưng chẳng hiểu sao cô lại cảm thấy số người lên núi tấp nập hơn trước nhiều, với lại, từ khi nào trên núi Liên Vân lại có một con đường khang trang như vậy chứ?
Khê Bảo nhìn con đường nhỏ rộng khoảng một mét trước mắt, thấy hơi ngạc nhiên.
“Chú Chín, không phải nói núi Liên Vân đã trở thành khu bảo tồn rồi à, sao vẫn còn nhiều người lên núi vậy ạ?” Khê Bảo nhìn một vòng, cuối cùng đã tìm thấy một người trông hơi quen mắt để hỏi thăm.
Chú Chín Vân cười nói: “Ôi chao, Khê Bảo đến thăm mấy con hổ đó phải không?”
Khê Bảo gật đầu.
“Cháu không biết đâu, bây giờ ba con hổ nổi tiếng khắp huyện An chúng ta, thậm chí còn bắt đầu lan lên tận Đồng Thành rồi đó. Nhất là mấy năm trước, gần núi Liên Vân xuất hiện một con mãng xà ăn thịt người to bằng cái thùng nước, trên đầu đã sắp nhú sừng. Nghe nói mấy con như vậy là sắp hóa thành giao long rồi, nên lợi hại lắm đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play