Trước khi về, cô Uông lại dặn dò cô ấy mấy câu: "Một khi em đã quyết định nhảy bài múa tự biên đạo thì không được lơ là, phải luyện tập chăm chỉ, bài múa này rất hợp với em, có gì không hiểu có thể đến tìm cô."
Tiển Ngọc Đình vừa xấu hổ vừa cảm động: "Cô Uông, em cảm ơn cô, và... Em xin lỗi!"
Cô Uông lắc đầu, mỉm cười với Tiển Ngọc Đình, cô ấy hiểu chỉ là em ấy đã tìm ra được con đường phù hợp với mình hơn mà thôi.
Như vậy cũng rất tốt mà.
Tiển Ngọc Đình nhận được sự khích lệ của cô Uông thì càng thêm hăng hái, mỗi ngày cứ đến giờ tan học là chạy ngay về nhà, còn nhờ Tần Ngữ Quân may cho một bộ trang phục để biểu diễn trong buổi diễn văn nghệ.
Bận rộn như vậy nên Tiển Ngọc Đình không hề hay biết chuyện dù cô ấy đã rút khỏi tiết mục múa kia mà Âu Dương Nguyệt vẫn không thể trở thành người múa chính.
Cuối cùng cô Uông đã tìm một đàn chị lớp mười hai đến đảm nhận vị trí này, vì lịch học của lớp mười rất nặng nên hồi đầu năm đàn chị này đã xin rút khỏi câu lạc bộ văn nghệ, cô ấy có tài năng vô cùng xuất chúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play