Kỳ nghỉ mùng 1 tháng 5 chớp mắt đã sắp kết thúc, vào ngày cuối cùng của kỳ nghỉ, Khê Bảo, Kỷ Cảnh Nghiên và Đông Tử đều lưu luyến không nỡ rời khỏi thôn Tường Vân.
Nhờ sự chăm sóc đặc biệt của Khê Bảo mà Đại Bạch Bạch đã hồi phục, nhưng có lẽ nó biết nhóm Khê Bảo không ở lại được bao lâu nữa nên mấy ngày nay nó không trở về núi Liên Vân mà ở lại nhà họ Vân.
Còn vết thương của Nhãi Em là do đạn bắn trúng xương nên hồi phục chậm hơn Đại Bạch Bạch rất nhiều.
Nhóc Lớn thì xa nhà quá lâu, mấy ngày nay cứ quấn quýt bên Đại Bạch Bạch và Nhóc Em, bị Đại Bạch Bạch hắt hủi mấy bận.
Chẳng lẽ Nhóc Lớn được nuôi lâu quá nên quên luôn cách săn mồi rồi à?
"Khê Bảo, Tiểu Nghiên, bà ngoại đã thu xếp xong hành lý cho hai đứa rồi, mau xem còn thiếu gì không?" Lưu Xuân Phương vừa nghĩ đến việc Khê Bảo sắp đi thì lại bắt đầu thấy nhớ.
Nhưng con bé lớn rồi, phải đi đến những nơi tốt hơn để học tập, sau này mới có thể tiến xa hơn, nhưng Khê Bảo còn chưa đi mà bà đã bắt đầu thấy nhớ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT