Mấy anh em Cố Vệ Gia đều là những người hào sảng, rất hợp ý với anh em Vân Thanh Tùng thật thà và hào phóng, bọn họ vừa uống rượu vừa trò chuyện đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, đến hơn mười giờ tối mới đi nghỉ.
Mà là vì họ lái xe mấy ngày liền, vừa đến nơi đã ra ruộng làm việc, cơ thể hơi mệt, chứ không là có thể trò chuyện thâu đêm suốt sáng.
Ăn cơm xong không lâu, Đại Bạch Bạch đã dẫn Nhóc Lớn và Nhóc Em về núi Liên Vân, Khê Bảo với A Nghiên và Đông Tử cũng mệt rồi, tuy mấy ngày rồi trên xe không làm gì, nhưng đường xá xóc nảy, đi liên tục hai, ba ngày làm lượng giấc ngủ cũng không tốt.
Lúc này trở về thôn, bên tai văng vẳng tiếng ếch kêu thưa thớt, mấy đứa nhỏ đều ngủ rất say.
Ngày hôm sau trời quang đãng, khi Khê Bảo, Kỷ Cảnh Nghiên với Đông Tử thức dậy thì trời đã sáng trưng.
Lưu Xuân Phương biết mấy ngày nay cả ba đứa nhỏ không được nghỉ ngơi đàng hoàng nên không gọi chúng dậy, nhưng lúc mấy anh em thức dậy thì cháo vẫn còn nóng hổi.
Tháng năm đang là lúc bận chuyện đồng áng, nên con nít ở thôn cũng được nghỉ học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT