Cô bé này đã được ông Kỷ nhớ mặt rồi.
Cả thủ đô này có không biết bao nhiêu người muốn đến gần ông Kỷ, chỉ cần được lướt qua trước mặt ông cụ thôi đã là một vinh dự lớn lao rồi.
Cô bé hoàn toàn không hay biết chiếc bánh có nhân tự nhiên rơi xuống người mình, vẫn ôm đầu con hổ cười khúc khích.
Đợi đến khi ba đứa trẻ đi ra khỏi bãi cỏ, mặt mũi tóc tai đứa nào cũng lấm tấm mồ hôi, nhưng trông lại rất có tinh thần.
"Kỷ Cảnh Nghiên, hôm khác tớ sẽ đến thăm cậu, hôm nay tớ phải về trước." Đã giữa trưa rồi, trong lúc mọi người không để ý thì thời gian đã trôi đi vùn vụt, Khê Bảo đã dẫn Nhóc Lớn ra ngoài hơn ba tiếng đồng hồ. Chắc bà nội đang đợi cô bé về ăn cơm.
Đột nhiên Kỷ Cảnh Nghiên nói: "Ngày mai... Cậu còn đến không?"
Thấy Khê Bảo ngạc nhiên quay lại nhìn mình, cậu bé hơi cụp mắt xuống, rồi vội chữa ngượng: "Không rảnh thì thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT