Sáng sớm lúc Khang Hi lên triều, Vân Tú thức dậy, chải kiểu tóc lưỡng bả đầu đơn giản rồi tuỳ ý cài lên một cây trâm có đính hoa phù dung, tiếp đến vệ sinh mặt rồi thong thả ung dung dùng bữa sáng.
Gương mặt hồng nhuận, ánh mắt động lòng người, đuôi mắt còn đọng lại chút đỏ bừng, tuy vẫn chưa trang điểm nhưng như vậy càng lộ ra vẻ đẹp thuần tuý kinh tâm động phách, tựa như đoá hoa hải đường vừa bị cơn mưa thổi qua khiến vài cánh hoa vương lấm tấm những giọt nước, tự do mà nở rộ.
Văn Uyên suýt chút đã bị đắm chìm vào nhan sắc đó. Thật vất vả mới phục hồi tinh thần lại, nàng nhìn Vân Tú dùng bữa chầm chậm, trong lòng vừa cao hứng vừa lo lắng, cao hứng là vì Hoàng Thượng sủng ái chủ tử, lo lắng là vì chủ tử mới ở cữ xong.
Nàng rót ly nước quả lộ âm ấm, tiện lên tiếng nói: "Nương nương, canh giờ còn sớm, hôm nay cũng không cần thỉnh an, hay lát nữa lại lên giường nằm nghỉ ngơi nhé?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT