Khi Tiêu Sách nhận ra tình hình không ổn, Tiểu Nhạc đại nhân đã khụt khịt, khóc sướt mướt thành một lệ nhân.
Cậu là người không hay tỏ ra yếu đuối trước mặt người khác nhưng khi nước mắt rơi, Nhạc Yến Bình lại khóc rất lặng lẽ. Nếu không phải vì không chịu được nước mắt, phải vươn tay lấy giấy để lau, Tiêu Sách có lẽ còn mãi ngẩn ngơ trong hoang mang mà chẳng nhận ra chuyện gì đang xảy ra.
Trông thấy nhóc con rơi nước mắt, Tiêu Sách nhất thời bối rối, luống cuống tay chân: “Nhạc Chiêu, nhóc làm sao vậy? Không sao đâu, tôi ở đây, đừng khóc nữa được không…”
Từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ gặp phải trường hợp này anh khô khan mà an ủi hai câu, sau đó không có gì bất ngờ, Nhạc Yến Bình khóc càng dữ dội hơn.
Tiêu Sách:...…
Quầy phía sau, phục vụ yên lặng mà móc di động ra.
Tống Dư Bạch lúc gần đi đã dặn dò qua, nếu hai người có chuyện gì trước tiên báo cho hắn, đề phòng vị lòng dạ hiểm độc lão cầm thú nhân lúc hắn không ở khi dễ cậu bạn nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT