Edit: ptd_
Trương Dĩnh vẫn chưa hiểu gì, không kịp suy nghĩ, thì đã bị Quý Hoài ôm chặt đến thở cũng không nổi.
Hô hấp dần dần khó khăn, cô bắt đầu đẩy anh ra.
May mà Quý Hoài có chừng mực, cũng buông lỏng tay, vừa buông ra, lại kích động hôn một cái lên mặt cô.
“Miệng toàn dầu không.” Trương Dĩnh vừa thẹn vừa chê, cảm giác mặt mình sắp bẩn, nhanh chóng duỗi tay che miệng anh lại.
Nhà ăn vẫn còn mấy cửa hàng chưa đóng cửa nhỉ? Bọn họ bị người ta để ý rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT